Âm nhạc

Nhạc Jazz

Nhạc Jazz được xem là hình thức âm nhạc biểu diễn quan trọng nhất trong văn hóa người Mỹ gốc Phi và là đóng góp nổi bật nhất mà nước Mỹ đã làm cho nghệ thuật âm nhạc.

Nguồn gốc nhạc Jazz
Jazz phát triển gần cuối thế kỉ 19, từ những bài hát trong lúc làm việc của người da đen, những đoạn hát hò, những bài hát buồn, các bài thánh ca, và những bài hát cổ vũ tinh thần với yếu tố hài hòa về nhịp điệu và giai điệu chủ yếu là của người Châu Phi. Bởi đặc điểm tự phát, ngẫu hứng, và do có nguồn gốc và sự tổng hợp cơ bản là của người da đen, nhạc Jazz ở quy mô nào đó không được tán thưởng đúng mức mà nó xứng đáng được công nhận.

Ngay từ đầu, phải mất một thời gian dài, nhạc Jazz mới được công chúng chấp nhận và thưởng thức không chỉ bởi vì nguồn gốc văn hóa của nó, mà còn bởi vì nó hướng tới những vấn đề về đạo đức lỏng lẻo và địa vị xã hội thấp. Tuy nhiên, Jazz đã thu hút một lượng lớn khán giả, được các dàn nhạc của người da trắng bắt chước theo và trở thành một loại hình giải trí hợp pháp vào cuối những năm 1930.

Thể loại Blues
Blues - trái tim của nhạc Jazz - là một hình thức âm nhạc hiện đã được tiêu chuẩn hóa thành 12 thanh âm, dựa trên các loại chủ âm, phối âm thấp, và âm bổ trợ hợp âm. Trong giọng hát thể loại Blues, lời bài hát mộc mạc, trực tiếp và chủ yếu đề cập về tình yêu, vấn đề cơ bản của con người, nghèo đói và cái chết. Các phách của âm nhạc có thể khác nhau và tâm trạng cũng đa dạng từ hoàn toàn thất vọng tới sự hoài nghi và châm biếm.

Thể loại Ragtime
Là hình thức đầu tiên của nhạc Jazz và đã tạo ra sự phản đối rộng lớn, Ragtime cơ bản là một phong cách piano nhấn mạnh sự bỏ âm giữa và nhiều nhịp điệu. Từ khoảng năm 1893 đến đầu Chiến tranh Thế giới thứ nhất, loại âm nhạc này đã được phổ biến rộng rãi thông qua các bản nhạc và đoạn băng nhạc được chơi bằng đàn piano.

Thể loại Bop
Âm nhạc mới, được gọi là “Bebop” hoặc “Rebop” (sau này được rút ngắn là “Bop”), đã bị nhiều nhà phê bình từ chối ngay từ lần đầu tiên ra mắt. Bop được biểu thị bởi các cung thứ năm, một nhịp điệu cấu trúc trau chuốt và phức tạp hơn, hài hòa hơn chứ không chú trọng vào giai điệu. Charlie Parker, Dizzy Gillespie, Thelonius Monk, Kenny Clarke, và Charlie Christian là những người có nhiều ảnh hưởng lớn trong âm nhạc mới - nền âm nhạc đã trở thành nền tảng cơ sở cho nhạc Jazz hiện đại.



Nhà soạn nhạc kiêm nhạc công saxophone Charlie Parker, người có nhiều ảnh hưởng lớn đến dòng nhạc Bop

Xu hướng gần đây
Nhiều nghệ sĩ nhạc Jazz của châu Âu kết hợp các yếu tố từ nền nhạc, kỹ thuật, trống, giọng nam trầm, âm nhạc tổng hợp với độ vang, điện tử, và âm thanh mẫu để tạo ra một loại nhạc phổ biến hơn và mang đậm tính chủ nghĩa nhân sinh của nhạc Jazz.

Vượt qua nhiều thăng trầm, những nghệ sĩ nhạc Jazz ở Mỹ đã tạo ra một loại hình nghệ thuật phong phú đa dạng. Nhạc Jazz hứa hẹn tiếp tục phát triển theo các hướng không dự đoán trước được.


Lê Châu
Tổng hợp
Ảnh: Internet

SIU Review - số 131

Thông tin tuyển dụng

Thông tin cần biết

icon Giá vàng
icon Tỷ giá ngoại tệ
icon Chứng khoán