Truyện ngắn

Mẹ

Không hiểu sao mà nó có suy nghĩ rằng những người phụ nữ hiền lành, chịu thương chịu khó chắc chắn sẽ khổ. Chắc có lẽ là vì mẹ của nó.



Ảnh: yume.vn

Cha mẹ nó kết hôn từ những năm 80 của thế kỉ trước. Cha nó là bộ đội, mẹ nó là giáo viên. Một gia đình khuôn mẫu thời bấy giờ.

Vì là lính nên cha nó thường xuyên phải đóng quân xa nhà. Do vậy, việc ông vắng nhà là chuyện không có gì đáng ngạc nhiên. Mẹ nói thời gian mà cha ở nhà lâu nhất là một tuần sau ngày đám cưới. Vì thế nên những công việc trong nhà gần như đổ hết lên đôi vai của mẹ.

Nó ra đời là sự việc ngoài ý muốn vì cha nó là con một, mà mẹ nó lại không thể sinh cho ông một đứa con trai. Nó đã có hai chị gái rồi. Mẹ nó kể cái ngày biết rằng nó là con gái, bà nội nó đã bỏ mặc mẹ nó ở bệnh viện và quay về nhà. Bà đã nói xấu mẹ nó rất nhiều với bà con hàng xóm, rằng mẹ nó không biết sinh con trai, rằng nhà nó chỉ đến đời cha nó là tuyệt tự…

Để có nó mẹ nó phải đánh đổi nhiều thứ. Mẹ không còn được làm cô giáo. Nó nghe hai chị kể rằng mẹ đã lặng lẽ xếp những tập giáo án cho vào tủ và cất như báu vật của mình. Có những lần đón chị em nó tan trường hay thấy lũ trẻ con trong xóm tan học, mẹ lại nao nao buồn như thể là mẹ đã đánh mất thứ gì đó quý giá vô cùng. Nhưng nó chưa bao giờ thấy mẹ khóc. Thay vì dạy các học sinh ở trường, mẹ nó dồn hết tâm trí dạy dỗ ba chị em nó nên người. Trong những năm tháng tuổi thơ của chị em nó, mẹ vừa là mẹ vừa là cha.

Bà nội bị ốm nặng, liệt nửa người không đi lại được, gánh nặng lại càng đè lên đôi vai vốn đã rất gầy của mẹ nó. Bà không đi đứng được nên rất hay gắt gỏng và mắng mỏ mẹ nó vô cớ. Những lúc như vậy, nó - với bản tính nóng nảy như một thằng con trai - đã có ý định xông vào nói cho ra lẽ với bà. Nhưng mẹ nó luôn ngăn nó lại và nói "Bà già rồi con à, đừng làm thế cha biết sẽ buồn lắm". Không lâu sau bà nó mất. Trước lúc ra đi, bà cầm tay mẹ nó thật chặt và nói "Con dâu ngoan của mẹ, hãy tha lỗi cho mẹ nha con" rồi bà nó mất. Mẹ nó đã khóc rất nhiều. Đó là lần đầu tiên nó thấy mẹ nó khóc. Mẹ bảo chỉ cần câu nói đó của bà thôi là mẹ đã thấy an ủi rất nhiều.

Cuộc sống cứ thế trôi qua, hiện giờ cha nó đã là một quan chức lớn trong quân đội, được nhà nước cấp nhà ở thành phố. Cha nó đón mẹ con nó lên thành phố sống để được hưởng cuộc sống hạnh phúc và đầy đủ hơn.

Cha đã nói với 3 chị em nó "Cha rất biết ơn mẹ, mẹ đã hi sinh rất nhiều cho cái gia đình này". Những tưởng từ đây mẹ nó sẽ có cuộc sống sung sướng hơn, nhưng mỗi khi trái gió trở trời là mẹ nó lại ho, lại nhức mình do hậu quả của nhiều năm làm lụng vất vả. Nếu như có một điều ước, nó ước mẹ nó luôn sống hạnh phúc, khỏe mạnh bên cạnh cha và ba chị em nó.

Mẹ ơi! Con yêu và biết ơn mẹ nhiều lắm.

Sơn Dương
Dịch từ internet

SIU Review - số 131

Thông tin tuyển dụng

Thông tin cần biết

icon Giá vàng
icon Tỷ giá ngoại tệ
icon Chứng khoán