Truyện ngắn

Ngôi nhà trên đồi

Cậu bé Nong sống cùng gia đình trong một ngôi làng nhỏ. Giống như hầu hết mọi người trong làng, gia đình Nong làm nghề nông. Nhưng có một sự khác biệt giữa gia đình Nong và các gia đình khác, đó là trong khi tất cả dân làng đều có nhà nằm kế cánh đồng dưới đồng bằng thì nhà của Nong lại nằm trên đỉnh đồi.



Ảnh minh họa: 1ms.net

Vì đồng ruộng của gia đình cũng ở dưới đồng bằng nên gia đình Nong hàng ngày phải leo lên leo xuống đồi để làm việc đồng áng. Vào mùa thu hoạch, họ phải mang tất cả lúa gặt dưới đồng bằng lên đồi để trữ trong nhà kho. Và vì trường cũng nằm dưới đồng bằng nên Nong mỗi sáng phải leo xuống đồi để đi học và mỗi chiều phải trèo ngược về nhà.

Một ngày kia, Nong nói với cha mình về điều này: "Thật không công bằng. Ngày nào con cũng phải leo lên, leo xuống đồi. Bạn bè con đâu phải thế. Tại sao chúng ta phải sống trên ngọn đồi này?"

Cha của Nong suy nghĩ một hồi rồi trả lời: "Cha không chắc tại sao chúng ta lại sống trên ngọn đồi này. Nhà chúng ta đã ở đây nhiều thế hệ. Cha thật biết ơn vì ngôi nhà nhỏ của chúng ta. Con hãy nghĩ thế này: Chúng ta được là những người đầu tiên đón Mặt Trời mọc và cũng là những người sau cùng ngắm Mặt Trời lặn."

Nhưng điều này không mấy ý nghĩa với Nong. "Nhưng chúng ta phải làm việc vất vả hơn nhiều so với những người khác. Và con phải đi bộ xa hơn các bạn. Thật không công bằng!"

Cha Nong trả lời: "Con không nên nói như vậy. Thượng đế ban cho chúng ta nơi này và chúng ta nên biết ơn vì điều đó". Nhưng Nong vẫn chưa thấy thuyết phục và cứ ao ước mình có thể sống dưới đồng bằng.

Một ngày không lâu sau cuộc nói chuyện của hai cha con, mây đen kéo đến trên bầu trời nơi ngôi làng Nong sống. Lúc đó chỉ vài tuần trước vụ thu hoạch lúa, nên dân làng nhìn bầu trời mà lòng lo lắng.

Thời tiết ngày càng xấu đi. Bầu trời mỗi lúc một tối đen, và rồi mưa trút xuống, không ngừng. Trời cứ mưa, mưa, rồi lại mưa. Tất cả cánh đồng, nhà cửa dưới đồng bằng đều ngập lụt, vụ mùa mất hết. Chỉ có nhà của Nong trên đỉnh đồi vẫn khô ráo. Và đó là nơi dân làng tụ tập đến. Tất cả mọi người đều biết ơn vì ngôi nhà trên đỉnh đồi của Nong và họ sống bằng thóc mà gia đình Nong dự trữ.

Cha Nong nói với cậu bé kèm theo một cái nheo mắt: "Giờ con đã thấy biết ơn vì nhà chúng ta ở trên đồi chưa?". Nong chỉ gật đầu và mỉm cười.

Chúng ta thường hay than phiền về những khó khăn gặp phải trong cuộc sống, cảm thấy cuộc sống hay Thượng đế không công bằng với mình. Nhưng nếu chúng ta biết chấp nhận và biết ơn vì điều đó, rồi một ngày, chúng ta sẽ nhận ra rằng Ngài có thể biến những điều dường như khó khăn, trở ngại đó thành một cứu cánh cho chúng ta và những người khác.

Trần Hồng Điệp
Theo www.raindrop.org

SIU Review - số 131

Thông tin tuyển dụng

Thông tin cần biết

icon Giá vàng
icon Tỷ giá ngoại tệ
icon Chứng khoán