Truyện ngắn

Gã keo kiệt

Một tên keo kiệt chôn vàng ở trong khu vườn nhà mình. Mỗi ngày hắn đều đến đó, đào lên, và đếm từng đồng xem có đủ hay không. Hành động thường xuyên của hắn làm cho tên trộm để ý và rình mò để xem tên keo kiệt giấu gì ở đó, và thế là vào một đêm nọ tên trộm đã lẻn vào, đào lên và cưỡm hết tất cả số vàng.

Khi tên keo kiệt phát hiện mình bị mất của cải, hắn ta rên rỉ khóc lóc thảm thiết với nỗi tuyệt vọng. Một người đi ngang qua nghe thấy và hỏi lý do tại sao hắn khóc.

Hắn la lên dữ dội: “Ôi! Của cải của tôi! Kho báu của tôi! Ai đó đã lấy cắp của tôi!”

“Vàng ư! Trong cái hố này à? Sao ông đặt chúng ở đây? Sao ông không cất giữ ở trong nhà để dễ dàng sử dụng mà đem ra đây?”, người đi đường hỏi.

Tên keo kiệt càng giận dữ hét lên: “Mua ư! Tôi không muốn tiêu xài nó, tôi không muốn đụng vào nó!”

Thấy vậy người qua đường kia mới nhặt một cục đá to và ném vào cái hố, rồi nói: “Nếu vậy thì hãy lấy đá lấp đầy hố, nó cũng có giá trị giống như của cải ông đã bị mất.”

Hãy tiết kiệm và tiêu xài một cách hợp lý nếu như ta có mục đích tốt và rõ ràng. Hơn nữa, một vật chỉ có giá trị khi ta sử dụng nó.

Thanh Thiên
Theo moralstories.org

SIU Review - số 131

Thông tin tuyển dụng

Thông tin cần biết

icon Giá vàng
icon Tỷ giá ngoại tệ
icon Chứng khoán