Truyện ngắn

Mồi cá mập



Ảnh: wikimedia.org

Trong một nghiên cứu thử nghiệm, một nhà sinh học biển đã đặt một con cá mập vào bể nước lớn và sau đó thả một số mồi cá nhỏ vào trong bể. Như bạn nghĩ, cá mập nhanh chóng bơi lội quanh bể, tấn công và ăn những con cá nhỏ hơn.

Nhà sinh học biển sau đó chèn một mảnh kính trong suốt và chắc chắn vào bể để tạo ra hai vùng riêng biệt. Sau đó, cô đặt cá mập vào một bên của lớp kính và mồi cá mới ở bên còn lại.

Một lần nữa, cá mập nhanh chóng tấn công. Tuy nhiên lần này, cá mập đâm sầm vào lớp kính và bật ra. Không chùn bước, cá mập lặp đi lặp lại hành vi này mỗi vài phút nhưng vẫn vô ích. Trong khi đó, cá nhỏ vẫn vô tư bơi vòng quanh ở mặt bên kia. Cuối cùng, sau khoảng một giờ thử nghiệm, cá mập đã bỏ cuộc.

Thử nghiệm này được lặp lại nhiều lần trong vài tuần. Mỗi lần, cá mập dần ít hung hăng và ít nỗ lực tấn công lấy mồi cá hơn, cho đến khi cá mập mệt mỏi với việc bị đụng vào lớp kính và đơn giản là ngừng tấn công.

Nhà sinh học biển sau đó đã lấy lớp kính ra, nhưng cá mập lại không tấn công. Cá mập đã tin rằng luôn có một rào cản tồn tại giữa nó và những mồi cá, vì vậy chúng bơi bất cứ nơi nào mà chúng muốn mà không bị tổn hại.

Nhiều người trong chúng ta sau khi trải qua trắc trở và thất bại thì bỏ cuộc theo cảm xúc và ngừng cố gắng. Giống như chú cá mập trong câu chuyện, chúng ta tin rằng vì chúng ta đã không thành công trong quá khứ nên chúng ta sẽ luôn luôn không thành công. Nói cách khác, chúng ta tiếp tục nhìn thấy một rào cản trong đầu mình, ngay cả khi không có rào cản “thực sự” tồn tại giữa nơi chúng ta đang đứng và nơi chúng ta muốn đi.

Minh Tâm Huỳnh
(Lược dịch)

SIU Review - số 131

Thông tin tuyển dụng

Thông tin cần biết

icon Giá vàng
icon Tỷ giá ngoại tệ
icon Chứng khoán