Thấy một ngọn lau mọc dưới chân mình, cây cổ thụ phì cười: “Này tên bé nhỏ, sao ngươi không gắn chặt thân mình dưới đất để vươn mình vững chãi trước gió trời như ta đây?”
Ngọn lau đáp: “Tôi thấy mình hiện tại đã ổn. Đôi khi nhỏ nhắn, mềm mỏng như tôi đây lại an toàn hơn.”
Cây cổ thụ cười to hơn: “An toàn à? Đố kẻ nào dám bứng ta khỏi gốc hay bắt ta cúi đầu được đấy, kể cả những cơn cuồng phong hung bạo nhất.”
Nhưng rồi cây cổ thụ phải trả giá vì lời huênh hoang của mình. Một cơn cuồng phong đã quật cây cổ thụ bật gốc, và biến nó thành một khúc gỗ vô dụng. Trong khi đó, ngọn lau nhỏ bé, mảnh mai lại mềm dẻo uốn theo chiều gió, nên vẫn vững vàng đứng dậy sau khi cơn bão đi qua.
To lớn, cứng cáp chưa hẳn là điểm mạnh, mà nhỏ bé, mảnh mai chưa hẳn là điểm yếu. Đôi khi chính nhờ nhỏ nhắn và mềm mỏng mà ta mới dễ dàng vượt qua phong ba bão táp trong cuộc đời.
Huỳnh Trọng Nhân
(Lược dịch)