Trang chủ»Văn học - Nghệ thuật»Sân khấu & Điện ảnh

Sân khấu & Điện ảnh

Love Story - "Yêu là không bao giờ phải nói lời hối tiếc"

Chắc hẳn ai trong chúng ta cũng đều biết đến Harvard, một trong những trường đại học nổi tiếng nhất thế giới với 75 giải Nobel, 8 tổng thống Mỹ bao gồm cả đương kim tổng thống Obama đã học ở đây. Không chỉ nổi tiếng bởi thành tích giảng dạy và học tập mà Harvard còn là nơi chứng kiến nhiều câu chuyện tình nổi tiếng của sinh viên làm xúc động nhiều thế hệ trẻ trên thế giới.

Một trong những câu chuyện tình nồng cháy của sinh viên Harvard làm thổn thức không biết bao nhiêu trái tim khán giả là câu chuyện tình yêu trong Love Story của đạo diễn Arthur Hiller. Bộ phim này dựa theo cuốn tiểu thuyết Love Story được xuất bản năm 1970 và là quyển sách bán chạy nhất lúc bấy giờ.

Love Story là một tác phẩm tiểu thuyết lãng mạn nổi tiếng do nhà văn người Mỹ Erich Segal viết năm 1970. Đầu tiên, Erich Segal viết kịch bản phim bán cho Paramount Pictures. Hãng phim yêu cầu Segal chuyển kịch bản thành tiểu thuyết để đánh giá mức độ yêu thích của công chúng trước khi công chiếu phim. Love Story được xuất bản vào đúng dịp Valentine 14 tháng 2 năm 1970. Truyện đã được dịch ra hơn 20 thứ tiếng, là quyển sách bán chạy nhất lúc bấy giờ. Phần sau của câu chuyện Oliver's Story được xuất bản năm 1977. Bộ phim Love Story được trình chiếu vào ngày 16 tháng 12 năm 1970.



Phim Love Story được trình chiếu vào ngày 16 tháng 12 năm 1970

Chuyện phim kể về mối tình của Oliver Barret IV (Ryan O’Neal thủ vai) và Jennifer Cavilleri (Ali MacGraw đóng). Oliver là một sinh viên xuất sắc của trường Harvard danh tiếng, là con nhà danh giá, giàu có của dòng họ Barret; còn Jennifer - một sinh viên cùng trường, là con của một gia đình nghèo, đạt học bổng vào học ở Harvard và là người trông coi thư viện. Một lần đến thư viện trường Radcliffe College mượn sách, chàng bị ấn tượng bởi cô gái có mái tóc đen và đeo cặp kính cận cùng cách nói chuyện có phần ngang bướng. Dần dần, họ yêu nhau nhưng gia đình Oliver không đồng ý, đặc biệt là cha của Oliver. Bất chấp sự ngăn cản này, họ cưới nhau. Tất nhiên là Oliver bị cắt hoàn toàn viện trợ tài chính từ người cha giàu có. Đó là những năm tháng thật khó khăn cho đôi vợ chồng trẻ, khi cả hai vừa phải đi học, vừa phải lo đi làm kiếm sống. Cuối cùng, với tấm bằng tốt nghiệp cao học hạng ưu đại học luật Harvard, cùng với danh tiếng của gia đình, Oliver tìm được một công việc tốt với mức lương rất cao. Giờ đây, họ có thể sống một cuộc sống dư giả và giàu có. Nhưng tai họa ập tới khi Jennifer mắc bệnh ung thư. Oliver tìm mọi bác sĩ tốt nhất, thuốc tốt nhất để chạy chữa cho nàng, nhưng đều không thành công. Giây phút cuối đời mình, Jennifer nằm trên giường bệnh, bảo Oliver hãy ôm nàng thật chặt và ra đi trong tay chàng. Đó là cảnh phim thật sự rất xúc động. Còn gì đau đớn hơn khi nhìn người vợ yêu của mình từ giã cõi đời, còn mình thì không thể làm gì được cho cô ấy. Khi Oliver ra ngoài, chàng thấy bố mình ở đó. Ông nói lời xin lỗi vì những điều đã xảy ra. Oliver đã ngắt lời cha: “Yêu là không bao giờ nói lời hối tiếc” (câu nói Jennifer đã nói với anh trong một lần vợ chồng giận nhau) và bật khóc.



Nam diễn viên điển trai Ryan O’Neal (vai Oliver Barret IV) và nữ diễn viên xinh đẹp Ali MacGraw (vai Jennifer Cavilleri)

Love Story là một bản tình ca ướt đẫm nước mắt của đạo diễn Arthur Hiller, được liệt vào danh sách một trong những bộ phim hay vì nó làm rung động hàng triệu con tim. Bi kịch của tình yêu này ở chỗ: hai người yêu nhau nhưng họ không cùng giai cấp. Gia đình của Oliver Barrett thuộc giai cấp thượng lưu còn gia đình của Jennifer Cavilleri lại quá nghèo. Họ bị thử thách giữa tình yêu và sự khó khăn của gia đình, của bệnh tật. Sự thành công của Erich Segal là ông triệt để khai thác sự kỳ thị của cha Oliver Barrett khi ông một mực bác bỏ việc con trai mình yêu thương người con gái thuộc giai cấp nghèo, nó như đã vạch trần bộ mặt của xã hội Mỹ thế kỷ 20, nơi vẫn tồn tại sự phân biệt giai cấp, sự thủ cựu của giai cấp trên trong quan niệm sống. Love Story đã được hãng phim Paramount Pictures đưa lên màn bạc như một vở opera melodramatic với sự kết hợp hài hòa của âm nhạc và hồn của bộ phim. Cho đến tận bây giờ, hàng triệu khán thính giả không thể quên những ca từ ngọt ngào đầy chất thơ của ca khúc chủ đề phim - ca khúc bất hủ Love Story. Không ai có thể quên được bài thánh ca trong nhà thờ, khi Jennifer dạy đám trẻ nhỏ tập hát, còn Oliver ngắm nhìn nàng trong xúc cảm sau một ngày làm việc vất vả của ngày Giáng sinh. Đôi vợ chồng trẻ như bao nhiêu đôi uyên ương khác có yêu thương, bất đồng, giận hờn, cãi vã, và câu nói bất hủ của Jennifer đã đi vào lịch sử của chuyện tình yêu: “Love means never having to say you're sorry”...



Các giải thưởng:
- Giải Quả cầu vàng cho Bộ phim xúc động nhất
- Giải Quả cầu vàng cho Diễn viên nữ đóng cảm động nhất dành cho Ali MacGraw
- Giải Quả cầu vàng cho Đạo diễn xuất sắc nhất dành cho Arthur Miller
- Giải Oscar cho Âm nhạc hay nhất dành cho Francis Lai
- Giải Quả cầu vàng cho Âm nhạc hay nhất dành cho Francis Lai
- Giải Quả cầu vàng cho Kịch bản phim hay nhất dành cho Erich Segal.
Cùng 11 đề cử khác.

Ngày nay, nếu như các bạn học tại Harvard thì việc đầu tiên trong niên học là sẽ được xem lại phim này. Có thể nói Love Story là bộ phim tiêu biểu cho những người dám đấu tranh cho tình yêu đích thực của mình để giành lấy hạnh phúc. Và rồi họ sẽ không phải cảm thấy hối tiếc vì bản thân đã sống thật với lý lẽ con tim mình. Vì những lí do rất nhân văn ấy mà Love Story được Viện phim Mỹ bầu chọn là một trong những bộ phim kinh điển của thế kỉ 20 và là câu chuyện tình xúc động nhất trong lịch sử phim ảnh Mỹ. Đã nhiều thập niên trôi qua nhưng mỗi khi ca khúc Love Story vang lên là mối tình đầy thăng trầm của Oliver và Jennifer lại trở về đầy sống động trong tôi nói riêng và nhiều người mộ điệu nói chung.

Thoại My
Tổng hợp
Ảnh: Internet

SIU Review - số 140

Thông tin tuyển dụng

Thông tin cần biết

icon Giá vàng
icon Tỷ giá ngoại tệ
icon Chứng khoán