Đây là lần đầu tiên mà cái nghề nổi tiếng của dân Việt ta tại Mỹ được đưa lên làm phim. Người ta vẫn thường nói, qua xứ Mỹ mà làm giàu thì chỉ có nghề nail, và 75% các tiệm nail ở Mỹ là do người Việt làm chủ. “Touch” - một bộ phim của đạo diễn Nguyễn Đức Minh đã phần nào lột tả được cuộc sống mưu sinh, xa quê hương xứ sở của những con người chịu thương chịu khó, và cả về những nảy sinh tình cảm trong sự va chạm đa sắc tộc của môi trường làm việc ấy.
Bộ phim bắt đầu với cảnh cô thợ làm móng tên Tâm mới lấy được tấm bằng nghề (do Porter Lynn thủ vai) đi xin việc trong tiệm nail “V.I.P” của bà chủ người Việt. Ban đầu do chưa có kinh nghiệm, nên bà chủ không có ý định nhận Tâm vào làm, nhưng sau khi thấy tài năng và sự nghiêm túc của cô, bà đã đồng ý với điều kiện lấy 40% tiền thù lao và tiền boa từ khách. Trọng tâm của phim là khi một người đàn ông Mỹ da trắng mắt xanh tên Brendan (do John Ruby đóng) bẽn lẽn bước vào tiệm nail với yêu cầu được chăm sóc đôi tay cáu bẩn của mình. Vốn là một thợ máy, đôi tay đen thui dính đầy nhớt máy của anh chính là nguyên nhân mà vợ anh không cho phép anh đụng chạm. Và Tâm đã làm được nhiều hơn thế. Cô không chỉ giúp anh rửa sạch đôi tay hàng ngày, cô còn đưa ra những lời khuyên hết sức lý thú nhằm cứu vãn cuộc hôn nhân của anh. Dần dần, giữa Brendan và Tâm đã nảy sinh tình cảm hơn mức quan hệ giữa một cô thợ làm móng và một anh khách.
Xem phim, ta có thể hình dung ra được công việc thường nhật của người thợ làm nail. Họ phải tiếp xúc thường xuyên với các hóa chất độc hại, bao gồm nhiều công đoạn khác nhau như làm sạch móng, lấy da thừa, sơn airbrush, đắp nổi, đính hạt… Nhìn chung, đây vẫn là một công việc lao động chân tay mà ít người Mỹ gốc nào chịu theo, nhưng người Việt chúng ta vẫn chăm chỉ, gắn bó với nghề vì chẳng có nghề nào có thể kiếm tiền dễ dàng và đều đặn như thế. Có người đã nói nghề nail là nghề “lụm bạc cắc mà giàu!”.
Tiệm nail trong bộ phim có thể nói là một tiệm nail hết sức điển hình của người Việt ta tại Mỹ. Với khung cảnh giản dị nhưng đầy đủ, giá thành rẻ và tay nghề giỏi là những gì khiến hai chữ “làm nail” gắn liền với dân ta. Chính tiết tấu chậm rãi kèm theo những hình ảnh vô cùng chân thực của đời sống Việt kiều đã làm bộ phim trở nên nổi bật hẳn so với hàng loạt bộ phim khác được sản xuất trong nước gần đây.
Trong phim có một số cảnh nóng, nhưng lại được các nhà bình luận và người xem đánh giá là vô cùng tinh tế, không làm người xem phải khó chịu như một số phim Việt khác cố tình câu khách bằng những cảnh trần trụi. Phim để lại trong lòng người xem nhiều mảng suy nghĩ khác nhau, suy nghĩ về cái nghề, suy nghĩ về tình cảm giữa người với người như tình cha con, tình cảm lứa đôi, tình vợ chồng… Các diễn viên trong phim diễn xuất hết sức tự nhiên và gần gũi, đặc biệt là cô diễn viên xinh đẹp Porter Lynn lần đầu tiên thủ vai nhưng lại thể hiện rất tốt một vai diễn nặng ký.
“Touch” đã giành giải Phim được khán giả bình chọn tại Liên hoan Phim Quốc tế tiếng Việt, giải Nữ diễn viên chính xuất sắc, Cốt truyện xuất sắc và Quay phim xuất sắc tại Liên hoan Phim Quốc tế Boston cùng nhiều giải thưởng điện ảnh uy tín khác.
Sơn Ca
(Tổng hợp)