Bộ phim siêu anh hùng đầu tiên của đạo diễn “Nomadland” gây ấn tượng với những cảnh quay ngoạn mục cùng tình tiết kịch tính, nhưng tốn quá nhiều thời gian để giải thích nội dung.
Vũ trụ Điện ảnh Marvel cho đến hiện tại chỉ là một hạt cát nhỏ nhoi so với thế giới rộng lớn được khám phá trong bộ phim mới nhất của hãng. Việc cô đọng cả một khoảng không gian và thời gian rộng vô cùng vào một bộ phim 2 giờ hơn có thể xem là một điểm bức phá.
Mọi thứ trong “Chủng tộc bất tử” đều ở tầm vĩ mô; đây vừa là ưu điểm, vừa là điểm yếu. Về phần hình ảnh, các cảnh quay không khác nào một phân đoạn trong phim tài liệu về Vụ Nổ Lớn. Nội dung phim trải dài khắp hành tinh và toàn bộ văn minh nhân loại, từ xã hội Lưỡng Hà xa xưa đến đô thị London hiện đại, từ vùng cồn cát tại Úc cho đến địa đàng dĩ vãng Babylon, và nhiều cảnh quay đầy hiệu ứng CGI khác. Phần credit dài đằng đẵng (mà chắc chắn nhiều người phải cố gắng ngồi chờ để xem các cảnh hậu kết) chắn chắn sẽ khiến khán giả tự hỏi liệu có phải bộ phim tập hợp tất cả các nghệ sĩ hiệu ứng hình ảnh (VFX) trên thế giới hay không.
Dàn diễn viên cũng đồ sộ và đa dạng không kém, với những tên tuổi như Gemma Chan, Richard Madden, Angelina Jolie, Salma Hayek, và Kumail Nanjiani. Khán giả cũng cần chuẩn bị tinh thần đón nhận tuyến truyện dày đặc. Trước khi lời thoại đầu tiên cất lên đã là vài đoạn văn giải thích 10 siêu anh hùng thuộc Chủng tộc bất tử đến Trái Đất giải cứu con người khỏi quái vật Deviant theo lời Arishem - “Celestial Đại Đế” - như thế nào. Nếu chỉ bấy nhiêu mà não bạn đã bị quá tải, thì tin buồn là trong phim còn nhiều đoạn như thế, toàn là giải thích. Sẽ có lúc bạn tưởng mình đang nghe một bài thuyết trình PowerPoint chứ không phải xem một bộ phim.
Các siêu anh hùng đều có năng lực: Ikaris (Madden thủ vai) có thể bay và bắn tia lazer từ mắt, Thena (Jolie thủ vai) chiến đấu bằng các vũ khí ma thuật, Makkari (Lauren Rindloff thủ vai) chạy cực nhanh... Nhưng họ cũng không phải các siêu anh hùng Marvel ta thường thấy, mà giống với những vị thần ẩn dật suốt 7.000 năm lịch sử loài người hơn.
Một người thường trong phim đặt câu hỏi: “Tại sao các vị không giúp chúng tôi đánh lại Thanos?” Hoá ra bọn họ chỉ có thể can thiệp nếu loài người bị Deviant đe doạ. Như vương quốc Wakanda trong “Black Panther”, các siêu anh hùng này cũng bất đồng quan điểm về việc khi nào thì nên sử dụng quyền năng của mình. Song, họ không tiếp xúc với con người thường xuyên như dân Wakanda, vì vậy mà ta khó đồng cảm với nỗi khó xử của họ. Chỉ đến khi gặp nguy hiểm, họ mới lo lắng cho loài người nhỏ bé. Nội dung phim cơ bản là thế, nếu tiết lộ thêm e rằng khán giả xem phim mất hay và người viết cũng phải giải thích thêm nhiều thuật ngữ lạ lẫm.
Bộ phim này quả thực rất… khác lạ. Điều bất ngờ nhất là Triệu Đình lại được chọn làm đạo diễn bộ phim. Cô từng thắng hai giải Oscar đầu năm 2021 cho “Nomadland” - bộ phim “bán tài liệu” nên thơ về cuộc sống người Mỹ đương đại. Tuy có vài điểm tương đồng về thẩm mỹ khi nhìn lướt qua - như những cảnh hoàng hôn nhiệm màu - Chủng tộc bất tử khác hoàn toàn so với “Nomadland”. Nếu dấu ấn của Triệu Đình ở tác phẩm trước là tính hiện thực và gần gũi, thì ở Chủng tộc bất tử, dư vị lại là tính vĩ mô và phi hiện thực.
Ảnh trong trailer phim “Chủng tộc bất tử” - Ảnh: Marvel Studios
Đạo diễn họ Triệu ít ra tạo được một số tình tiết kịch tính. Trung tâm xúc cảm của bộ phim là Sersi (Chan thủ vai) - một siêu anh hùng có khả năng chuyển hoá thực thể. Cô phải tập hợp cả nhóm Chủng tộc bất tử để đối diện với mối nguy mới, mặc cho mới chia tay anh chàng Ikaris (“mới” ở đây là khoảng 2.000 năm trước). Cũng có cảm tình với Ikaris là Sprite (Lia McHugh thủ vai), nhưng kẹt lại với hình hài cô bé 11 tuổi, cô không được chú ý. Nanjiani tạo nên những khoảnh khắc hài hước hiếm hoi khi hoá thân thành Kingo - một siêu anh hùng đi làm ngôi sao Bollywood (đáng tiếc là Harish Patel, thủ vai hộ tống Kingo, lại không được nhiều đất diễn). Thần thái của Jolie bất ngờ bị nhận chìm trong bộ phim vì chứng bệnh bất hợp lý xảy đến với nhân vật của cô. Các nhân vật khác trong dàn Chủng tộc bất tử rất tiếc cũng không để lại dấu ấn nào.
Vấn đề nằm ở đó: có quá nhiều chuyện diễn ra, mọi thứ lúc nào cũng hướng đến cao trào “chạy đua với thời gian để ngăn thảm hoạ”. Bộ phim không hề tẻ nhạt - luôn có những cảnh đáng xem - chỉ là thiếu độ sôi nổi cùng các tình tiết hài hước và những phân đoạn “dễ thở” thường thấy ở các phim Marvel khác.
Một trong những công thức thành công nhất của Marvel là tận dụng khoảng thời gian dài và nhiều bộ phim liên tiếp nhau để định hình và tạo đà cho nhân vật. Ở đây, khán giả dường như bị dội thẳng gáo nước lạnh vào mặt. Ngồi xem bộ phim cũng giống như xem thẳng “Avengers: Endgame” mà không hề đả động đến các phim đi trước. Hầu hết mọi người sẽ cảm thấy quá tải. Vậy nên to lớn hơn, vĩ mô hơn không phải bao giờ cũng đồng nghĩa với tốt hơn, chất lượng hơn.
Huỳnh Trọng Nhân
(Lược dịch)