Trang chủ»Văn học - Nghệ thuật

Văn học - Nghệ thuật

Một trái tim đẹp

Một ngày nọ, chàng trai trẻ đứng giữa thị trấn và tuyên bố rằng anh có trái tim đẹp nhất vùng.

Đám đông tụ tập và tất cả đều ngưỡng mộ trái tim của anh. Đó là một trái tim hoàn hảo. Không có một dấu vết hay lỗ trống nào. Tất cả đều đồng ý đó là trái tim đẹp nhất mà họ từng nhìn thấy. Chàng trai rất tự hào và kiêu hãnh về trái tim tuyệt đẹp của mình.



Đột nhiên, một ông lão xuất hiện trước đám đông và nói: "Sao trái tim của cậu không đẹp như tim của tôi nhỉ?" Đám đông và chàng trai trẻ nhìn vào trái tim của ông lão. Nó đang đập, từng nhịp mạnh mẽ, nhưng đầy những vết sẹo. Có những chỗ chắp vá bởi một mảnh tim khác, nhưng vết lấp không hoàn toàn vừa khít và có nhiều cạnh lởm chởm. Thậm chí, một số chỗ còn thủng sâu, không được chắp vá.

Mọi người nhìn chằm chằm vào ông lão. Làm thế nào mà ông ấy có thể nói trái tim của mình đẹp hơn chứ. Chàng trai trẻ nhìn trái tim của ông và bật cười: "Chắc ông nói đùa. So sánh trái tim của ông với của tôi mà xem. Trái tim tôi thì hoàn hảo, còn tim ông là một mớ hỗn độn những vết sẹo và nước mắt."

"Đúng rồi" – ông lão nói "trái tim của cậu trông hoàn hảo nhưng tôi sẽ không bao giờ đổi với cậu. Cậu thấy đấy, mỗi vết sẹo trên tim tôi đại diện cho một người mà tôi yêu mến. Tôi lấy một mẩu tim của tôi trao cho họ và thường họ trao lại cho tôi một mẩu khác để lấp vào chỗ trống. Nhưng vì những mẩu tim ấy không hoàn toàn vừa vặn, nên tim tôi có một số cạnh thô sần. Nhưng tôi vẫn yêu mến chúng, vì chúng nhắc tôi về những tình yêu mà tôi đã trao đi. Đôi khi, tôi trao đi những mẩu tim nhưng không được đền đáp lại. Đó là những lỗ trống. Dù những lỗ trống ấy khiến tôi đau đớn, nhưng chúng nhắc tôi nhớ về tình yêu mà tôi đã trao cho họ. Tôi hy vọng rằng, một ngày nào đó, họ có thể quay về và lấp vào khoảng trống mà tôi chờ đợi. Giờ cậu đã hiểu vẻ đẹp thật sự là gì chưa?"

Chàng trai đứng yên, nước mắt lăn dài trên má. Anh tiến tới gần ông lão, đưa tay vào trái tim xinh đẹp và hoàn hảo của mình, rồi xé đi một mẩu. Với đôi tay run run, anh trao nó cho ông lão.

Ông nhận lấy, đặt nó vào trái tim mình, sau đó lấy một mảnh từ trái tim đầy sẹo của mình và lấp vào chỗ trống trong trái tim chàng trai trẻ. Nó vừa, nhưng không hoàn hảo vì có một số cạnh lởm chởm.

Chàng trai nhìn trái tim mình. Nó không còn hoàn hảo nữa. Thế nhưng, nó xinh đẹp hơn bao giờ hết, vì tình yêu từ trái tim của ông lão đã lan tỏa sang anh.

Họ ôm chầm lấy nhau và bước đi.

Giao Tiên
Theo dailylifeinspiration.com

SIU Review - số 138

Thông tin tuyển dụng

Thông tin cần biết

icon Giá vàng
icon Tỷ giá ngoại tệ
icon Chứng khoán