Trong ngôi làng nọ có một nhà học giả. Ông thông thuộc tất cả các Kinh thánh. Ông ấy biết mọi thứ, nhưng ông nghèo, không có nhà cửa, và khó khăn khi kiếm ăn từng bữa, ngay cả bộ quần áo của ông cũng rách bươm.
Ông đi từ nhà này sang nhà khác để cầu xin bữa ăn. Khi nhìn thấy bộ quần áo cũ kỹ của ông, nhiều người nghĩ rằng ông không bình thường. Vì vậy, họ đuổi ông đi và đóng cửa lại. Trong nhiều ngày liền, ông thậm chí không có gì để ăn.
Một ngày nọ, người đàn ông giàu có đã tặng cho nhà học giả những bộ quần áo mới. Mặc bộ quần áo mới, ông đến căn nhà đầu tiên, chủ nhà nhìn ông và nói với sự tôn trọng: “Thưa ông, xin hãy vào nhà. Hãy dùng bữa ở nhà chúng tôi”. Và họ đã bày thức ăn mời ông.
Vị học giả ngồi xuống để ăn. Các loại súp và những món ăn ngọt được dọn ra đầy đủ trên bàn. Sau khi cầu nguyện, ông lấy một chiếc bánh ngọt và để vào bộ quần áo mới và nói: “Ăn đi, ăn đi!”
Khi thấy hành động đó, tất cả thành viên trong gia đình đều ngạc nhiên và không thể hiểu được. Vì vậy, họ liền hỏi: “Quần áo không ăn được mà? Tại sao ngài lại cho nó ăn?”
Ông trả lời: “Thực vậy, vì khi tôi có bộ quần áo mới nên hôm nay anh đã cho tôi vào nhà và mời tôi ăn. Ngày hôm qua với bộ trang phục rách rưới thì anh đuổi tôi đi. Nhờ những bộ quần áo này mà tôi được mời ăn, do đó tôi rất biết ơn chúng. Đó là lý do tại sao tôi cho chúng ăn. Chủ nhà cảm thấy hổ thẹn.
Đừng vội đánh giá người khác qua vẻ bề ngoài của họ.
Thanh Thiên
Theo moralstories