Truyện ngắn

Vì đâu Trăng đẹp đến thế?

Như ta biết, Trăng có khuôn mặt tròn trịa, sáng láng, tỏa ra luồng sáng nhẹ nhàng xuống dương gian. Song, trước đây, Trăng ta không đẹp đến như vậy.



Ảnh: americanliterature.com

Hơn 6.000 năm trước, Trăng sở hữu khuôn mặt tăm tối, lạnh lẽo. Chẳng ai buồn nhìn mặt chàng, vì vậy mà chàng lúc nào cũng rầu rĩ.

Một ngày kia, chàng trải lòng mình cùng hoa và sao, những người còn ngắm nhìn chàng, rằng: “Ta chẳng muốn làm Trăng chút nào. Phải chi là một ngôi sao hay một bông hoa nào đó. Là sao, dù có nhỏ nhoi đến đâu đi nữa, các thuỷ thủ cũng sẽ ngước nhìn ta. Nhưng ta là Trăng, và chẳng ai buồn ngó ngàng. Là hoa nở trong vườn, những người phụ nữ xinh đẹp tuyệt trần sẽ đến chiêm ngưỡng ta, khen mùi hương của ta, rồi cài ta lên mái tóc mượt mà của họ. Hoặc giả là hoa mọc dại chẳng ai ngắm, chẳng kẻ nhìn, thì ta cũng có chim chóc đến bầu bạn. Nhưng ta là Trăng, và chẳng ai màng quý trọng.”

Sao đáp: “Thật buồn vì chúng tôi chẳng thể giúp anh. Chúng tôi sinh ra tại đây, và phải ở ngay đây, phải làm tròn nhiệm vụ của chúng tôi. Chẳng ai giúp đỡ chúng tôi cả. Chúng tôi phải làm lụng suốt ngày, rồi lấp lánh về đêm để bầu trời tối thêm lung linh. Nhưng đó là tất cả những gì chúng tôi có thể làm.”

Hoa cười nhẹ nhàng: “Chúng tôi không biết có thể giúp anh như thế nào. Chúng tôi chỉ sống cố định tại một khu vườn của nữ nhân đẹp nhất trần gian. Cô ấy rất tốt bụng và hay giúp đỡ người khó khăn. Biết đâu cô ấy có thể giúp anh. Tên cô ấy là Tiết Nữ.”

Trong lòng vẫn buồn bã, Trăng bèn đến nhà Tiết Nữ để gặp mặt nàng. Vừa nhìn nhau, cả hai đã nảy sinh tình cảm. Trăng nói: “Nàng thật đẹp. Bước đi của nàng thật duyên dáng. Phải chi nàng có thể đến ở cùng ta, và phải chi ta cũng đẹp được như nàng. Hãy nói ta nghe, vì sao nàng có thể đẹp được như thế?”

Tiết Nữ đáp: “Quanh tiện nữ chỉ là những người vui vẻ, hòa nhã. Có lẽ vì vậy mà tiện nữ được thừa hưởng vẻ đẹp và lòng tốt từ họ.”

Vậy là cứ mỗi tối, Trăng lại đến nhà Tiết Nữ, nhẹ nhàng gõ cửa sổ để nàng ra đón. Càng nhìn Tiết Nữ bao nhiêu, Trăng lại càng yêu say đắm vẻ đẹp và tấm lòng độ lượng của nàng bấy nhiêu. Trăng muốn ở bên nàng mãi mãi.

Một ngày kia, Tiết Nữ thưa với mẹ: “Thưa mẹ. Con thật lòng yêu Trăng và muốn được đến ở cạnh chàng mãi mãi. Mong mẹ cho phép gả con đi ạ.”

Bà mẹ chẳng buồn nghĩ đến lời con gái, cho rằng cô nói đùa. Nhưng Tiết Nữ thực lòng muốn làm vợ Trăng, và cô kể cho tất cả bạn bè của mình về ước muốn này.

Vài ngày sau, cô đi mất. Mẹ cô cố gắng tìm nhưng chẳng thấy con gái mình đâu. Lúc này, bạn của Tiết Nữ mới nói: “Cô ta đã về chung một mái nhà với Trăng rồi. Bởi chàng đã tỏ tình rất nhiều lần.”

Vậy là từ đó, Trăng trở nên đẹp hơn. Mặt Trăng lúc nào cũng toả ra vầng sáng dịu nhẹ, soi rọi màn đêm. Nhiều người còn nói rằng Trăng giờ đây đẹp như Tiết Nữ - người con gái đẹp tuyệt trần khi xưa.

Huỳnh Trọng Nhân
(Lược dịch)

SIU Review - số 131

Thông tin tuyển dụng

Thông tin cần biết

icon Giá vàng
icon Tỷ giá ngoại tệ
icon Chứng khoán