Trang chủ»Văn học - Nghệ thuật

Văn học - Nghệ thuật

Cáo, thỏ và gà trống

Ngày xửa ngày xưa có một con cáo và một con thỏ sống trong rừng. Cáo sống trong ngôi nhà băng, còn thỏ sống trong ngôi nhà gỗ. Khi mùa xuân đến, nhà của cáo tan chảy, trong khi nhà của thỏ vẫn trụ vững. Cáo bèn đến nhà thỏ xin ở nhờ, rồi được đà đuổi thỏ ra khỏi nhà.



Ảnh: russian-crafts.com/

Thỏ vừa đi vừa khóc thì gặp hai con chó. Chúng hỏi: “Bạn thỏ vì sao mà khóc thế?” Thỏ trả lời: “Hãy để mình yên! Ai gặp tình cảnh của mình mà không khóc chứ? Mình có căn nhà gỗ, cáo có căn nhà băng. Nó đến nhà mình xin chỗ, hỏi có tá túc được không, rồi chẳng nói chẳng rằng đuổi cổ mình khỏi nhà đi lang thang.”

Hai con chó sủa: “Đừng khóc mà, bọn mình sẽ đến đuổi nó ra khỏi nhà.”

Thỏ nói: “Hai bạn không làm được đâu.”

Hai con chó sủa: “Bọn tớ làm được.” Nói đoạn hai con chó chạy đến nhà thỏ sủa lên: “Gâu gâu gâu, cáo đâu? Ra khỏi nhà mau!”

Cáo gào lên từ bếp lửa: “Hãy biến đi ngay, trước khi tao cho tụi bây chết không toàn thây!” Nghe vậy hai con cún hoảng sợ chạy đi.

Thỏ tiếp tục đi và khóc thì gặp một con gấu. Gấu hỏi: “Bạn thỏ vì sao mà khóc thế?”

Thỏ trả lời: “Hãy để mình yên! Ai gặp tình cảnh của mình mà không khóc chứ? Mình có căn nhà gỗ, cáo có căn nhà băng. Nó đến nhà mình xin chỗ, hỏi có tá túc được không, rồi chẳng nói chẳng rằng đuổi cổ mình khỏi nhà đi lang thang.”

Con gấu nói: “Đừng khóc mà, mình sẽ đến đuổi nó ra khỏi nhà.”

Thỏ nói: “Cậu không làm được gì đâu. Bọn chó sủa gâu gâu mà con cáo còn chẳng sợ.” Con gấu nói: “Tớ làm được.”

Nói đoạn gấu đi đến nhà thỏ, gào lên: “Ra đây nào con cáo!”

Nhưng cáo tiếp tục gào lên từ bếp lửa: “Hãy biến đi ngay, trước khi tao cho tụi bây chết không toàn thây!” Nghe vậy con gấu hoảng sợ chạy đi.

Thỏ tiếp tục đi và khóc thì gặp một con gà trống. Gà hỏi: “Bạn thỏ vì sao mà khóc thế?”

Thỏ trả lời: “Hãy để mình yên! Ai gặp tình cảnh của mình mà không khóc chứ? Mình có căn nhà gỗ, cáo có căn nhà băng. Nó đến nhà mình xin chỗ, hỏi có tá túc được không, rồi chẳng nói chẳng rằng đuổi cổ mình khỏi nhà đi lang thang.”

Con gà nói: “Đi cùng tớ, tớ sẽ cho nó một bài học đáng nhớ.”

Thỏ nói: “Cậu không làm được gì đâu. Bọn chó sủa gâu gâu mà con cáo còn chẳng sợ. Gấu gào ré mà nó còn chẳng nghe.”

Con gà nói: “Tớ làm được.”

Nói đoạn cả hai đi đến nhà thỏ, rồi gà gáy lớn: “Cục tác cục ta. Cáo đâu ra ngay. Không tao lấy lưỡi hái chặt mày ra làm hai!”

Nghe vậy cáo sợ nên nói vọng: “Chờ chút tôi thay đồ.”

Gà tiếp tục gáy: “Cục tác cục ta. Cáo đâu ra ngay. Không tao lấy lưỡi hái chặt mày ra làm hai!”

Cáo ta sợ hãi: “Đợi tôi khoác áo lông thú đã.”

Gà gáy lần thứ ba: “Cục tác cục ta. Cáo đâu ra ngay. Không tao lấy lưỡi hái chặt mày ra làm hai!”

Nghe vậy cáo hoảng sợ chạy thẳng khỏi cửa. Gà trống cứ thế chém đầu nó. Từ đó về sau gà trống và thỏ sống bình yên cùng nhau.

Huỳnh Trọng Nhân
(Lược dịch)

SIU Review - số 131

Thông tin tuyển dụng

Thông tin cần biết

icon Giá vàng
icon Tỷ giá ngoại tệ
icon Chứng khoán