Suốt 52 năm, ngày nào cha tôi cũng thức dậy vào lúc 5:30 sáng và đi làm, ngoại trừ chủ nhật. Ông trở về nhà lúc 5:30 và ăn tối lúc 6:00, đều đặn như một chiếc đồng hồ. Tôi không nhớ có lần nào cha "ra ngoài với những người bạn" hay uống rượu. Tất cả những gì cha yêu cầu tôi - đứa con gái của ông - là cầm chiếc búa khi ông sửa chữa thứ gì đó để chúng tôi có thời gian nói chuyện với nhau.